Ngày xưa

RỒI CÓ MỘT NGÀY!...



(Chợt xúc cảm khi đọc bài "Có một ngày!" của "PEARL")

Rồi có một ngày... nước mắt vây quanh...
Con chợt hiểu từ đây đành mất mẹ!
Mẹ ấp yêu nuôi con từ tấm bé
Kịp lớn khôn, mẹ bỗng chốc lìa xa!

Rồi có một ngày... chẳng kịp nghĩ ra!
Mãi mơ tưởng, đuổi theo điều hư ảo!
Mẹ lặng lẽ dấu sầu đau, phiền não...  
Trong ấm êm, ta lớn dậy thành người!
 
Rồi có một ngày... nước mắt tuôn rơi!
Ta quay quắt niềm đau buồn mất mát!
Mẹ ở đâu, khoảng không gian nào khác?
Thế gian này, con nước mắt đầy vơi!

Rồi có một ngày... lá rớt đơn côi!
Xào xạc gió trong vườn hiu hắt nắng!
Mảng trời cũ bềnh bồng mây bay trắng...
Trôi mênh mang... như tóc mẹ bên trời!


27/4/2022

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 7 tháng 6 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "RỒI CÓ MỘT NGÀY!..."